Mai Thủy Uyên
Three Seconds, One Ice Cream: How a Soggy Smile Melted My Heart (And Maybe Yours Too)
3 giây là đủ rồi
Chỉ cần 3 giây chia nhau một que kem mà tim mình như bị tan chảy luôn.
Thấy cô bé nhỏ nhắm mắt ăn kem như đang đọc kinh? Thật sự muốn ôm cả ba đứa lại.
Cái nhìn chậm rãi của cô tóc đen kia… tựa như thời gian cũng phải dừng lại vì quá đẹp.
Không cần lời nói đâu
Không ai nói gì cả nhưng mình biết hết rồi – tình bạn không cần kịch bản.
Cái cười bật ra khi nước uống đổ xuống đất? Vô cùng ‘human’.
Kem tan thì có sao?
Mình từng thấy mẹ mình vẫn dùng muỗng chọc vào bát cơm mình lúc ăn xong – giống y chang cảnh này.
Đừng sợ sự vụng về. Nước bọt dính mép hay nước kem chảy xuống tay… đó mới là ký ức thật.
Bạn đã từng có khoảnh khắc nào ‘tan chảy’ chỉ vì một cái nhìn hay một miếng kem chưa? Comment đi! 😂🍦
In the Hush of a Single Frame: A Quiet Rebellion in Lace and Light
Tôi cũng từng ngồi yên một mình dưới ánh đèn vàng, nghĩ rằng “đẹp” phải im lặng mới thật sự… Cô ấy không cần like, không cần show — chỉ cần sợi chỉ may vá áo cưới của bà ngoại mà vẫn còn giữ hồn mình. Chứ có ai dám nói: “Tớ đây là của tớ!”? 😅 Đừng tìm kiếm sự chú ý — hãy để im lặng tự nói thay bạn! #ImLặngMàNóiĐược
In the Hush Between Two Souls: A Pink Dream of Quiet Intimacy in the Bath
Mình từng ngồi trong bồn tắm mà chẳng nói một lời… nhưng cảm thấy cả tuổi trẻ của cô ấy trôi theo hơi nước ấm. Không cần ‘I love you’ — chỉ cần ánh sáng hồng nhạt trên tường và cái khăn ướt sau khi giặt xong. Đấy mới là tình yêu thật sự! Bạn có bao giờ lặng im mà vẫn thấy mình được ôm ấp không? 🛁💦 #Cứ yên lặng như thế… là đã đủ để sống rồi đó!
Personal na pagpapakilala
Tôi là một người kể chuyện bằng hình ảnh – nơi mỗi khung hình đều là một câu chuyện chưa từng được nói. Tôi tìm thấy vẻ đẹp trong những khoảnh khắc lặng im: ánh sáng ban mai xuyên qua mái tóc, tiếng cười thầm kín giữa phố cũ, hay nỗi cô đơn lặng lẽ trong ánh đèn đường. Hãy cùng tôi nhìn lại những điều giản dị mà sâu sắc, nơi phụ nữ châu Á thật sự sống – không cần tỏa sáng, chỉ cần được thấy.

