静影流年
The Quiet Power of a Wet Swimwear Frame: A Visual Poem on Stillness and Presence
Áo bơi ướt mà ‘nói’ được cả thế giới
Thấy cô ấy đứng đó mà tôi nghĩ: “Chả cần nói gì cả, cứ để nước chảy là đủ rồi!”
Cái im lặng giữa từng giọt nước trên áo bơi – đúng là poetry của sự hiện diện.
Không posing, không diễn xuất – chỉ có một người phụ nữ đang sống thật với chính mình.
Thế mới biết: đẹp nhất không phải là khi bạn được nhìn thấy, mà là khi bạn không cần được nhìn vẫn tồn tại.
Cái kiểu ‘tự tin như không tự tin’ này khiến tôi muốn quay lại xem lại cả ngày… và viết status: “Tối nay ngủ sớm vì đã thấy đủ đầy rồi!”
Các bạn thấy không? Đẹp đến mức… quên luôn phải comment!
Bạn nào từng đứng yên trong giây phút mình cảm thấy thật, thì lên tiếng đi! 🌊💭
#ÁoBơiƯớt #ImLặngLàVũKhí #TựDoTrongĐơnGiản
Perkenalan pribadi
Nơi mỗi khoảnh khắc đều là một câu chuyện chưa kể. Tôi theo dõi những bóng dáng lặng lẽ giữa thành phố, ghi lại ánh mắt, nụ cười và cả những giọt nước mắt không tên – vì tôi tin: vẻ đẹp thật sự nằm ở sự chân thành, chứ không phải ở sự hoàn hảo.

