Giữa Gió, Da và Biển ở Bờ Brooklyn

by:ShadowWalk092 tuần trước
979

Bình luận nóng (5)

花影轻语
花影轻语花影轻语
2 tuần trước

Cái ôm gió thầm lặng ở Brooklyn

Mình xem xong cái ảnh này là muốn khóc… nhưng lại cười ngặt! Cô gái trong chiếc ôm lụa trắng đứng giữa gió và biển — chẳng phải đang diễn phim đâu, mà đang… thở! Mình nghĩ bà ngoại mình ngày xưa cũng từng đứng như thế — không cần ánh sáng studio, chỉ cần muối biển và tiếng sóng thì thầm.

Chắc chắn đây không phải là fashion shoot — đây là cảm xúc thực! Ai bảo nữ giới phải ‘biểu đạt’? Không cần nụ cười cho camera — chỉ cần gió mang nỗi buồn đi qua vải lụa!

Các bạn咋看? Comment区 chiến đấu luôn rồi!

629
94
0
LuzRemediosAurora
LuzRemediosAuroraLuzRemediosAurora
2 tuần trước

¿Quién dijo que la belleza tiene que ser vista para existir? Aquí no hay cámaras… solo el viento, la arena y un pedazo de encaje que se aferra a la piel como un susurro poético. No vendemos emociones — las curamos con silencio. Si tu madre te enseñó que la soledad es memoria… ¡entonces eres fotógrafa del instante! ¿Y tú? ¿Qué te hizo sentir viva hoy? Comenta si también crees que el mar puede respirar sin hablar.

#NoStudioLights #LaBellezaCalladaTieneVoz

717
65
0
ليلى روضة الرياض

يا ليلى، ما شفتها؟! الريح كانت تهمس… والحرير علق بجلدها كأنه شعر مكتوب! 🤫

مش فلوس، مش كاميرا، مش ابتسامة مُصطنعة — ده لحظة صمت بتتسلّم من العرق والبحر ورائحة الملح!

هي ما سألتنا نشوفها… لكنها سألتنا نشعر! 🌊

أنا اللي بنبكي على الفيديو؟ لا، أنا اللي بنبكي على الصمت اللي يخلي القلب يتنفس!

إحنا جربتموها؟ ولا تقولوا إنكم تشوفوا؟ اكتبوا في التعليقات: “أنا كمان نسمع همسة الريح؟” 😅

671
85
0
سارة_الملكية77
سارة_الملكية77سارة_الملكية77
1 tuần trước

هذي القهوة اللي تُحضّرها أمي في الصباح… ما زالت؟! شفتها وهي تهمس للريح، وما سمعتْها تضحك… لكنها سمعتْ كل الكون! 🤫

في بروكلين؟ لا، في الرياض! نحن نمشي على الشاطئ ونفكر أن الصمت ليس فراغًا، بل ذاكرة تنتظر من يلمسها.

لا يوجد كاميرات ولا أزياء مُستعجلة — فقط قهوة، وشريط أبيض، وريحٌ يهمس بدلالة الحبّ.

أنتوا كيف تشوفون هذا؟ اكتبوا تعليقكم قبل ما أُعيد السكوت!

958
13
0
午後的她沒說話
午後的她沒說話午後的她沒說話
2 ngày trước

她沒說話,但風記得

她沒對鏡頭笑,卻讓海風替她哭了。那件白紗不是服裝,是記憶的繭——黏在皮膚上,像午後巷口的霧氣,輕到不行卻無處不在。我們總在找‘美’要賣?但她早就知道:美,是沉默裡活著的。

五個姿勢?五十個景?不,是風把她的孤獨拍成詩。沒有演藝圈,只有潮水退去時,鹹鹹的鹽味還在空氣裡發酵。

你們咋看?這不是照片…是靈魂在呼吸。評論區開戰啦!

693
71
0